SÔNG XƯA Giòng sông mang nước mắt rừng ra biển Người đi xa còn nhớ chốn nguồn nguyên Ta hứa hẹn tuổi thơ ngày du viễn Một lần về trang trải nợ hồn nhiên Xé trang sách ra chợ đời tập đếm Giẫm hòa bình lừa lọc gạt chiến tranh Người lấm lét nhìn người mắt độc nhiễm Giấc mơ nằm oằn chết buổi xuân xanh Ôi, thương nhớ nín lòng nuôi thân cỗi Bước già run càng xa ngái đường quê Mây than kể khóc cánh rừng tróc lõi Mất con sông đâu giòng chảy đi về Đêm biển vỗ gió lên cồn đấm tội Trăng hạ tuần ẩn khuyết một giòng thơm Vùi trong cát ngó hướng rừng tăm tối Bọt ọc trào sóng nghẹn gọi quê hương Satrungkim
Phú Quốc 10/9/2019 |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét