Thứ Ba, 17 tháng 12, 2024

buồn ta thêm một tuổi

 

 

BUỒN TA THÊM MỘT TUỔI

 

Buồn, ta thêm một tuổi

Nắng trên môi sần sũi nụ cười

Gió thì thào ả xuân đang tới

Bàn tay vươn vói khuấy vào đáy già đông

Ta diễn cười thơ trẻ

Nụ mai vàng yếm thế

Nằm hôn mê trong lớp lụa già

Ồ, mùa đông chưa qua hết mà

Sao người ta cứ thích giẫm đạp lên sự thật thà ?

Những kẻ vỗ ngực “buông bỏ” tá lả

Người đàn bà vỡ ối khi bước vào chợ hoa

Tiếng cấp cứu say xỉn vượt ngã tư đèn đỏ

Va vào chợ xuân xuyên lòng phố

Trước cổng chùa

Một sinh linh thoi thóp thở

Sinh khí lờn vờn trên búp mai chớm nụ

Và phố vẫn thờ ơ khoe phố

 

Buồn, ta thêm một tuổi

Mưa trên đôi mắt đã tạnh khô rồi

Dụi mắt nghe cục xương tay nhức nhối

Thấp thoáng ga cuối

Hả miệng cho gió thổi rối bay tiếng tàu xoành xoạch

Mấy vòng cua cong Thượng Đế đã quy hoạch

Ta không có gan nhảy ra khỏi con tàu đang chạy

Dù đêm hay ngày

Thôi thì ngoáy lỗ tai cho rớt rơi ít bụi

Để nghe tiếng xuân hậm hực tới

Chưởi nỗi buồn ta dày trên lưng đời

Mở nụ cười chả chớt khoe mời

Bravo, mùa xuân ơi.

 

                                           SG tháng Giêng, Giáp Thìn 2024

                                                                                        Satrungkim

 

 


SÔNG XƯA



SÔNG XƯA


Giòng sông mang nước mắt rừng ra biển

Người đi xa còn nhớ chốn nguồn nguyên

Ta hứa hẹn tuổi thơ ngày du viễn

Một lần về trang trải nợ hồn nhiên

 

Xé trang sách ra chợ đời tập đếm

Giẫm hòa bình lừa lọc gạt chiến tranh

Người lấm lét nhìn người mắt độc nhiễm

Giấc mơ nằm oằn chết buổi xuân xanh

 

Ôi, thương nhớ nín lòng nuôi thân cỗi

Bước già run càng xa ngái đường quê

Mây than kể khóc cánh rừng tróc lõi

Mất con sông đâu giòng chảy đi về

 

Đêm biển vỗ gió lên cồn đấm tội

Trăng hạ tuần ẩn khuyết một giòng thơm

Vùi trong cát ngó hướng rừng tăm tối

Bọt ọc trào sóng nghẹn gọi quê hương

 

                                                              Satrungkim

                                                      Phú Quốc 10/9/2019

 

 

 

NĂM THÁNG ĐÓ


 

NĂM THÁNG ĐÓ

 


Năm tháng đó tiếc gì đưa tay vói

Lũ chim bay xao xác đỉnh mây rừng

Bánh xe nghiến lạnh lùng khuất bụi khói

Con dốc nằm trăn trở thức đêm sương

 

Người chải tóc xuôi miền nào hạnh tưởng

Gió lay chiều nắng ngược có run vai

Khúc sông cong giữ gì khi biển động

Sóng vàng xưa còn khuấy lớp tàn phai

 

Vắng tiếng chim vườn hồn tôi trống trải

Nhìn người đời vứt rác thải mưu mô

Loài rắn độc diễn trò khoe  nhân ái

Trên cành thưa giấc ẩm mốc trái mùa

 

Năm tháng đó lượn lờ trong trí nhớ

Mắt cừu non lóng liếc ánh trời sao

Một nụ môi hé chào nghe vú thở

Trăm năm tôi tim đá cỗi xói cào

 

                                                Satrungkim

                                                            Sg 17/10/2024

 

 

 

 


QUẢNG TRỊ, MỘT THOÁNG GHÉ VỀ

 

  

QUẢNG TRỊ, MỘT THOÁNG GHÉ VỀ

Trưa xe đi qua cầu sông Thạch Hãn

Thấy bọt sóng hè sôi giấc nắng mơ xưa

Nghe  tiếng đùa bơi của thời thơ trẻ

Chạy loanh quanh trong trí nhớ mập mờ

 

Đâu đó mái nhà xưa ẩn hiện

Đâu đó xóm Nhà Thờ lệch nghiêng

Đâu đó ngôi trường ghi kỉ niệm

Đâu đó con đường trăng hồn nhiên

Đâu đó…

 

Vang tiếng súng ngược gió Lào hung hiểm

Đuổi ta đi trên những nẻo chòng chành

Em cô phụ đành ôm hồn Ái Tử

Trải khăn tang gói thân xác cổ thành

 

Ta từ đó lệch ngày sinh tháng đẻ

Bởi như em lệch xóa tuổi tên mình

Cuống rún trong tay đất vo hình hài quỷ

Buổi sinh thì có giữ chút niềm tin ?

 

Đất tiên tổ đã điêu tàn mộ địa

Mạch núi sông còn tinh khiết chảy ngầm

Đời con cháu bao giờ hết long đong

Bao giờ biết quay về nguồn hội tụ ?

 

Mang thân xác cỏi còm về ủ rũ

Đứng ấp a ấp úng dấu lệ cười

Hồn lén lút lưu vong chốn xa xôi

Xin núi Mai sông Lĩnh thứ tha đời (*)

 

Cố hương ơi ! Ơi cố hương ơi !

 

                                         satrungkim

                               QT -Huế, 26-27/7/2023

-----

(*) : tên Mai Lĩnh hình như không còn nữa.

Trước 1975 có Quận Mai Lĩnh ở trung tâm Q.Trị.

 

 

 


VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA


 

 

VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA

Ta đứng giữa trường xưa buồn muốn khóc

Mạch tim rung hoang hút dãy hành lang

Tưởng thơ ngây rúc vách tường sì sọp

Rớt lời kinh rêu ẩm  lớp nắng vàng

 

Buồn muốn khóc sân trường không thấy Mẹ

Đêm “Salve Regina” mơ màng

Những đứa con nghiệt ngã chia đàn

Ngực phun máu nhức nụ cười pha lệ

 

Thăm lại trường xưa sao ta xa lạ thế

Tảng tầng cao chém xuống tháp chuông gầy

Nghe  phế tích rã mòn qua thế hệ

Tiếng phong cầm níu gió đuổi theo mây

 

Về giữa trường xưa hồn lất lây lất lây…

 

 

                                                     satrungkim

                                                  HUẾ 25/7/2023

 

 

 

 


HUẾ, 50 NĂM VỀ LẠI

                                      

 

 

 

                      HUẾ, 50 NĂM VỀ LẠI


Người ta khen Huế thơ Huế mộng

Huế yêu kiều vì áo tím thủy chung

Giọng ngọt ngào như sóng nước sông Hương

Cũng kiêu kì như cố cung vương giã

 

*****

 

50 năm ta trở về, quái lạ

Bờ eo cong, giòng ngực sóng xô đầy

Nhịp Tràng Tiền ta đếm bước chiều nay

Dường như đã hỏng một lần hò hẹn

 

Người cố giữ tháng ngày xưa vô tận

Trong lớp gạch ẩm mốc rêu phong

Giọng cười đêm ray rứt thuyền rồng

Hồn cung nữ cũng đành lòng chịu tội

 

50 năm ta trở về, bối rối

Thân già nua đã sủi dày đất bụi

Em nương tay chùi gỡ lớp phiêu bồng

Tẩy rửa chút Sài-gòn ta xối nước sông Hương

 

 

                                                         Satrungkim

                                                      Huế, 28/7/2023