Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Mở

  



Mở

Mở hai mắt đón nắng trời
Mở hai tai đón lời mời hồi xuân
Mở đàn khúc hát chuyển cung
Mở khuy áo rộng lùng bùng thời trang
Mở rừng khe suối về làng
Chiêng còng hòa với tình tang điệu hò
Mở dây tháo yếm đào mơ
Lò cò làm kẻ lẳng lơ vườn chè
Mở đất phơi nắng đồng quê
Mở lên phố thị hội hè giăng mưa
Trăm năm một cuộc đợi chờ
Người văn minh cũng nằm mơ biển chiều.

Satrungkim



Trên sông

  


  

Trên sông

Trườn qua ác mộng nắng trưa
Chiều bì bõm lội cơn mưa lềnh bềnh
Nằm ngồi đi đứng không yên
Anh hai vác mặt lên thuyền cô nương
Thuyền cô máy nổ xé sương
Xé bung chiếc áo cổ tròn mẹ may
Sông chiều, sông tối, sông mai
Rẽ hai sóng nước rủi may mũi thuyền
Cô nương đừng vái tình duyên
Để con sông mãi đi tìm yêu thương
Để anh hai mộng vô thường
Để cô nguyên vẹn là nường thủy tiên

                                                    Satrungkim


  

Cái vĩ đại





Cái vĩ đại

Satrungkim
 
Cái tòm tem lem nhem
Quệt cả ngày lẫn đêm
Quệt nỗi quên nỗi nhớ
Quệt phố đợi quê chờ

Cái tòm tem vĩ đại!
Sinh niềm vui, sợ hãi
Hai bàn chân gió xoáy
Ta đi bước khôn cùng

Sống quệt dại quệt khôn
Hẹn hò quệt cô đơn
Người vui quệt người buồn
Tự do quệt nô lệ
Thể chế quệt nhân dân
Chân lý hóa vô chân
Những kêu ngạo, nhỏ nhen
Phất phơ như cỏ dại

Này cô em hái trái
Chớ quệt ngực vô hồn
Lũ khốn khùng hồ hỡi
Quệt râu làm mắm tôm
Vỗ ngực tự vinh tôn
Mút em ngực sữa bột
Được sát trùng giống tốt
Giăng biểu ngữ nhem nhuốc
Quệt cái tòm tem em
Dị thai của một đêm
Tòm tem em khô dại

Ôi, vĩ đại ! vĩ đại !
Hoan hô! Hoan hỉ hãi !
Tòm tem tèm nhèm gãi
Nhóp nhép nhái

Đời đời nhớ mãi ơn người









Kêu




Kêu


Con cóc nóng nực kêu trời
Mưa ơi! Mưa ơi! Mưa ơi!

Hòn đất phèn hóa chát rồi
Khô tôi! Khô tôi! Khô tôi!

Con chim tìm nhánh bên đồi
Cây ơi! Cây ơi! Cây ơi!

Con sông xẻ phố xô đời
Nguồn ơi! Nguồn ơi! Nguồn ơi!

Thơ co vần điệu kêu người
Yêu tôi! Yêu tôi! Yêu tôi!