Khi tiếng
organ tìm kẽ lá rúc vào
Ngôi giáo đường chuyển động nhẹ
theo sau
Đêm nữ tu xa xót chuyện tình đầu
Hồn trốn dạo gieo sầu qua đồng nội
Tình ở lại giữa đường mòn chờ đợi
Dơi đói ăn giăng chéo những lưới thù
Âm
trầm chậm bị nhiễu thanh gãy vỡ
Rải nhịp hai vô vọng bóng nữ tu
Mắt sao hôm lạnh lẽo khép mi hờ
Mây tiếc nuối chảy thành sương tẩm liệm
Hồn
giai điệu gian nan về vô tận
Nhớ cố
hương lận đận viễn xứ nhìn
Phím trối trăn rã rượi dưới tay tình
Chưa no
thỏa môi tìm hôn cứu rỗi
Ta vội chạy giữa hành âm sầu cỗi
Vó ngựa gầy thồ nặng những oan khiên
Ôi xuân xanh phác vẽ chút ngoại hình
Đời khô khát vô tình roi bất hạnh
Môi âm thanh uống hận ngực đa đoan
Hồn nghệ
sĩ mãi mê với mơ màng
Ta mê mãi
cung sầu ngân vời vợi
Khi tiếng organ lịm dần giấc gió thổi
Cổng giáo đường khép nép núp
trong sương
Lũ dơi khuya tìm về đỉnh tháp chuông
Quanh thánh giá đu mình treo tội
lỗi
Đâu chỉ có điệu thánh ca tuyệt đối
Mà trí ta vừa rửa gội
hồi sinh
Thưa Chopin, sầu đốt lửa giao tình
Sầu
hoan lạc chùm hòa âm mọng chín
Hương
Tristesse mùi Chopin bịn rịn
Cỏ nội đồng
quên khép lá lao xao
Chân
dạo bước khắp sườn thấp đồi cao
Tìm từng
âm trú ngụ ở nơi nào
Hỏi đường rừng có tới những ngàn sao
Xin ngủ với thiên tài trên gối nhạc
Đêm tập đàn Organ. VL CR
1981
|