Sương kính
Em về qua
sương kính
Thơ dại
lấm tấm rơi
Từ bước
chân chim người
Tâm lần mò lượm lặt
Như con
chim nhặt hạt
Vung vãi một sân đời
Vận trình của tình tôi
Hút theo người mất dấu
Ai cũng cần cơm áo
Nên tình cũng đói no
Thuở nuôi
nhiều hư ảo
Ôm tình đành co ro
Viễn di chân chim gió
Bão biển vỡ thuyền
chìm
Ngày tấp vào cát đảo
Mở tay
mất bóng mình
Em về trong
sương kính
Váy lộng huyễn hư đời
Ta thấy còn thực mộng
Là còn biết yêu người
Cám ơn
những mưa đêm
Đã thấm vào đất lạnh
Cám ơn
những mong manh
Thành hồi ức
vĩnh viễn
Em đi qua sương kính
Gọi ta chiều hồi trinh
Nhổ sợi
tóc bạc trắng
Thả gió
vàng lung linh
|
Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013
Sương kính
Trước giờ Phục sinh
TRƯỚC GIỜ PHỤC SINH
Em cong mình lăn chết nụ hôn ta
Lằn roi tróc da nhành vạn tuế
Tái tê Giêrusalem
Sự vinh danh trở mặt Đấu tố chân lý Giọt máu mụ mị di căn Ăn năn tình cứu chuộc
Em nặn ngực nguyên tiêu
Vỗ nuôi tình chóng lớn
Ta vụng về bú mớm
Còm cỏi vói tay dài
Thui thối một vòng ôm
Lưng còng
Cuộn sông tóc lông bạc
Viền núi nhập nhòe sương hạc
Tay đấm ngực giao mùa
Sưng
tấy tiếng dơi đu
Nặn hờn quanh tháp thánh
Giếtsimani(1) trụi nhánh
Nhức buốt chiều vàng da
Lời sám hối kêu ca
Hồn phản đồ nhiễm lạnh
Lết lên Golgotha(2)
Đồng tiền cắc quay vù thập giá
Em cong mình lăn chết nụ hôn ta
Khát !Khát !
Vòng gai Golgotha !
Bọt sủi độc thanh quản
Vặn mình vuốt ngực
Nuốt
Trang thơ xé đôi
Toác
rách bóng tối
Phục Sinh
Đêm.
Mùa Chay 2006
(1) Gọi là Vườn Cây Dầu, Chúa
Giêsu cầu nguyện ở khu vườn này trước lúc bị bắt tại đó.
(2)Golgotha-Núi Sọ là nơi
Chúa Yésu bị đóng đinh.
|
Sự thực lấm lem
Sự thực lấm lem Satrungkim
Sự thực chiếu
trong mắt cảnh hoạt hình
Ngồ ngộ thông
minh
Cặp chân dài
đi bằng pin
Cũng run run
đói tình
Trườn thân
qua lỗ sáng của đêm
Trộm của trời
mảng bình minh óng ả
Chiếc du
thuyền chuyển vào miền băng giá
Sự thực vẽ
trong mắt những nét hí họa
Khuôn mặt tam
giác
Cái bụng
ô-van
Đám lông tơ
hóa thạch đỉnh trán
Răng cười gặm
nhấm bén sắc
cắt dài cái
miệng chuột ố vàng những lớp keo dán
Bước đi bằng
háng, nhảy bằng háng, ngồi cũng bằng háng
Ngón rễ túa
đâm từng thớ đất màu mỡ
Ruộng vườn
dần khô kiệt tinh khí nguyên sơ
Sự thực đấm
vào miệng anh: chúng ta đang bị lừa!
Sự thực lem
nhem sự thực
Cọc cạch chạy
trên con đường lấm lem sự đào lấp
Cửa hiệu biểu
trưng lấm lem ý rỗng
Biểu ngữ thủ
dâm hàng cây thui nhánh
Liếm mút
khoái cảm lấm lem trên da thịt mình
Rên rỉ lời
kinh
Phố độn ngực
tụng niệm
Lõa thể lấm
lem sự trùng tu
Tình yêu bước
ra từ thẩm mỹ viện
Lấm lem cồn
băng
Khi Cupid bắn
anh xuyên qua sự thực
Anh vẫn cứ
ngây thơ
Em rút mũi
tên gãy
Nói nhỏ, thật
nhỏ vào vết thương máu khô:
Sự thực đến.
Dậy đi anh!
Và nụ hôn em
thành những mũi kim…
|
Khung hình cũ
Khung hình cũ
satrungkim
Bài hát trên khung hình đỗ giọt
Ngân đàn chờ thanh tân
Râm ran lời chuộc tội
Khúc hát thu xưa nằm mồ côi trên gối
Chiếc lá rối
Trang sách cũ rối
Tóc rối
Kỷ niệm rối khô
Bộ nhớ rối lăn vào góc tối
Những nốt rời nứt khàn tiết điệu
Nội thất căn phòng đảo nghiêng về núi trọc
Hành âm bẹp dí trên đường chéo góc
Mảnh kính lả tả những sùng tín rả rơi
Bài hát dầm mưa ngày áp thấp
Dự toán niềm tin tự tạo
Dọn nhà tránh bão
Giai điệu chảy về cửa sông có biển động
Hòa thanh nằm ngoài khuôn nhạc trống
Hỏa táng cũ xưa
Khung hình xếp hồi ức vào góc xó
Chết thim thỉm mơ.
SG 2010
|
tâm bão
Tâm bão
Satrungkim
Sóng! Sóng!Sóng! Cuồng giập sóng!
Trào hỏa mắt hải ngư
Em ngả nghiêng thề hứa
Hóa gió bão dông
Ngực biển động tuột khuy vồ vập xé
Cào cấu bản năng làm mẹ
Rock Rap í à ầu ơ
Con giật mình huơ tìm hương sữa
Mùa lá trỗ ảo ảnh đêm chờ
Chẻ sợi tóc ký ức cũng khó nhọc hơn xưa
Bãi ghe chiều động gió
Xóa lùa tình tích mưa
Bước chân đi như kẻ dư thừa
Mũi dao cắm sâu ngực biển
Ghềnh đá trầm nghiêng mắt đồ tể
Máu tóe tụng ca thơ
Giết ta những mỹ từ
Sóng! Sóng! Sóng!
|
Nghêu ngao
Nghêu ngao
Tóc người vương quấn
đời ta
Đang trôi nổi giữa
giang hà mù sương
Nằm nghe lá rụng chân
rừng
Cá hồi tàn sức về
nguồn nặng mang
Chút tình mây trắng thênh
thang
Cuối đông chớm nụ mưa
vàng hóa thân
Nghêu ngao tay vỗ vào
chân
Vô tư tâm nguyện đậu
cành chim ca
Satrungkim |
30 năm những khuôn mặt
30 năm, những khuôn mặt
xưa ấy
Cho Tạo, Ngọc, Hoàng, Thu…
Những khuôn mặt xưa ấy
Giờ hằn đủ vết nhăn
Vết trở trăn quần áo
Vết hạt gạo cơm tiền
Vết con cái ưu phiền
Vết triền miên lam lũ
Vết giật mình giấc ngủ
Vết vần vũ hao gầy
Vết nắng ngày róc bụi
Vết lụi cụi trăng đêm
Khắc hình những cái tên gọi lại
Thời gian chết
Mộ mọc khuôn mặt đen
Bia Thánh Giá nghiêng hình
Rạn nứt xưa cũ
Tuổi thanh niên đói khổ
Không đủ sức lết lên đồi cứu độ
Golgotha chiều tà
Bầy chim vỡ tổ
Bay đi ngày Phục Sinh tắt nến
Những khuôn mặt xưa ấy
Cuộn lăn bụi ngày
Như những vòng gai lóc cóc
Xuôi sườn dốc thời gian chạy
Hụt hơi ngày hái trái
Tìm một khoảnh khắc đứng lại
Mơ màng ký ức xưa
Lim dim nỗi nhớ mệt nhoài
Còn ai và những ai nữa
30 năm gặp lại
Khuỷu tay sưng tấy khớp
Cố đập vỡ ký ức niêm phong
Ngậm ngùi kể lể
Nguyệt khúc tỉ tê hồi âm cổ điển về
Biến tấu chuyển cung nặng nhọc
Khói thuốc run run môi
Cuốn theo tiếng cười
Mi! Tau ơi!
Còn gì moi óc mà nhớ
Lũng sâu vọng ngân
Chiều Tà Lua sườn vang
Hạt mồ hôi khô khốc
Rụng mất hạt gạo mùa
Khề khà cười
Khề khà nấc nghẹn…
Những cặp mắt kính lão
Ngượng ngùng nhìn thấy nhau
Bởi trên mặt mi tau
Vệt còn thâm cơm áo
Vệt răn nứt mộng ảo
Vệt gõ gậy đường chiều
Vệt mồ hôi sâu lún
Vệt tâm tình cũng muốn
Đeo nặng trên mắt người
30 năm, những khuôn mặt đời
Sẽ còn gì thấy lại
Sương chiều hoang dại
Ngân ngấn lá thu bay…
Sa Trung Kim
Saigon 10/3/2013
|