Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Sống đủ để thấy...







SỐNG ĐỦ ĐỂ THẤY … CHÍNH MÌNH

Bảo Hằng (ở Myama)



   Cuộc đời này sẽ quá dài với những toan tính và bon chen , và sẽ quá ngắn  ngủi với sự chân thành cùng những điều giả dối nếu mình  nhìn nó dưới con mắt của kẻ không biết đến thứ tha . Nên hãy thử một lần mĩm cười và rộng lòng với những con người đã cúi đầu nhận lỗi , minh sẽ thấy cuộc đời này vẫn đẹp biết bao ...

  " Đủ" tự tin với những gì mình đang có , để được tiếp thêm động lực  hoàn thành tốt mọi thứ , để khẳng định bản thân ...
    " Đủ " để tránh những lúc ta cảm thấy tự ti với chính mình .
   Cũng như "đủ" để biết mình là ai và đang đứng ở đâu để không tự kiêu với tất cả
   Đủ mạnh mẻ để tự vực mình đứng lên sau khi ngã và gắng sức vượt qua  mọi khó khăn .
   Một trái  Tim  quá yếu mềm sẽ khiến bản thân mệt nhoài sau mỗi lần ngã gục và không còn đủ sức để đứng dậy mà bước tiếp . Mọi nỗi  đau , mọi thất bại , mọi sự tuyệt vọng chỉ là một điểm dừng chân bé nhỏ trên suốt một chặn đường dài .
  Nếu muốn đặt chân đến điểm cuối của con đường , mình phải tự mình bước đi và đi với một trái Tim đủ sức .
   Đủ vị tha để ngắm nhìn cuộc sống với một ánh mắt lạc quan .
   Đủ hoài bão để sống trọn cuộc đời mình  với những giấc mơ , để không phí  hoài hay dang dở con đường của  chính mình với những tháng ngày không mục đích .
   Bản thân vô định có thể sẽ khiến mình đi lạc , rất dài và sẽ rất xa ... Nhưng những ước  mơ không bị từ bỏ có thể đưa mình trở lại . Có lẽ ai cũng đang sống cho mình cuộc sống với nhiều những ước mong , nhưng hãy biết " đủ" để không tự đưa mình quay về với rất nhiều ảo vọng...
     "Đủ" niềm tin để tự vẽ màu  hồng cho bức tranh cuộc sống dù những mảng xám có nhiều đến bao nhiêu .
    " Đủ" màu sắc để không bị trộn lẫn với bất kì một ai đó khác .
     " Đủ " nhạy cảm để trái Tim mình không bị tổn thương .
    " Đủ" tinh tế để không vô tâm và hững hờ trước cuộc sống .
     Sống "đủ" để là mình , là chính bản thân mình chứ không phải để trở thành người khác !








bước chân




Bước chân
                                 Thân tặng Ng Anh

Dẫu cuộc đời là những chuyến đi
Nhưng đi mãi cũng chùng chân mỏi gối
Cứ đi thế sẽ không tìm được lối
Nên rất cần một chốn để dừng chân
                                                                                                                                                                                                                                Saigon 20/7/2013




Mẹ ơi



MẸ ƠI !
Bảo Hằng

  Tuổi thơ con có một đời hạnh phúc
   Gọi " Mẹ ơi" khi đói khát , chán chường
   Lòng vui lên thấy Mẹ cười trước mặt
  Được vỗ về ,được âu yếm yêu thương
  Lớn lên rồi lại rời xa Mẹ
  Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con
  Khi vấp ngã , gọi "Mẹ ơi" rất khẽ
  Đỡ con lên , Mẹ hỏi" có đau không"?
  Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống
  Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn?
  Trên đường đời Mẹ bao lần vấp ngã
  Có bao giờ con hỏi "Mẹ đau không "
  Con nợ Mẹ Cha những ngày vui bất tận ...
 Rong ruổi suốt cuộc đời, không định hướng tương lai
  Con nợ những chiếc hôn còn nóng hổi vành môi
  Trong cơn điên loạn giữa bạc tiền mến mộ
  Con nợ căn nhà sập xệ bàn tay Cha Mẹ mòn tháng năm ...
  Để con mắt khôn xanh hồn lữ thứ ...
  Con nợ những trưa hè oi bức cha gồng gánh gia đình
  Con đứng đó dửng dưng để thấy nhát đau xuyên qua ngực
  Con nợ lòng dũng cảm đâu đó cần một thâm tình
Con nợ những giản đơn đời thường để che đi lòng kiêu hãnh
 Con nợ đời sắp ba mươi vẫn chưa góp nhặt
 Hân hoan giữa mọi người để cô đơn đầy ấp cõi lòng
  Con nợ tri ân ai đó yêu qua lời thơ tiếng nhạc
 Con nợ đêm dài vồn vã những ấu trĩ dại khờ

  Con nợ Mẹ Cha không bao giờ trả hết
  Những nỗi nhọc nhằn Cha Mẹ chạy lo cơm áo
  Con hiểu được nhưng lặng thầm chỉ biết cắn vào môi ....
  Bài học đầu đời thật vất vả Mẹ Cha ơi !
  Xin cho con im lặng để mắt con cay ...
 Xin cho con lạnh lùng để con không bật khóc ...
  Xin cho con góp nhặt những cử chỉ hình ảnh trong lòng
  Xin cho con nợ lời yêu thương muốn nói ......
  Xin cho con chuộc lỗi dù đã biết muộn màng





  

so sánh






SO SÁNH
Bảo Hằng




             Giống nhau đôi mắt , nhưng không cùng cách nhìn
             Giống nhau đôi tai , nhưng không cùng cách nghe
             Giống nhau đôi môi , nhưng không cùng nhau cách nói
             Giống nhau trái tim , nhưng không cùng tâm tư

             Giống nhau khối óc nhưng không cùng suy nghĩ

             Chính vì như vậy , 
                             mà cuộc đời của mỗi người đều không giống nhau ...












tuyệt vọng

  





Đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng…
                          TCS


TUYỆT VỌNG
Bảo Hằng




Có những ngày tuyệt vọng cùng cực , tôi và cuộc đời đủ tha thứ cho nhau.
 Từ buổi con người sống quá rõ ràng , tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá đời không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung.
 Hãy đi đến tận cũng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa.


  









Giận

  

GIẬN
Bảo Hằng


   Dù la, dù giận ...tôi cũng biết là còn yêu thương


  Dù đau , dù ghét ...nhưng sao dễ dàng bỏ đi như vậy được


  Nặng ân nghĩa , sao nói nổi câu dứt ân tình thâm sâu


  Làm sao có thể lạnh lùng mãi , khi đời quá ít ỏi để sống


  Mong sau cơn mưa kia sẽ cuốn trôi nỗi buồn về sâu thẵm


  Để khi gặp nhau trở lại , nụ cười vẫn giữ trên môi


  Con chim giang cánh bay khắp bốn bề tổ quốc


  Nhưng đêm về cũng cần chỗ yên nghỉ thôi . 




Nỗi niềm



NỖI NIỀM
Bảo Hằng

    Trong cuộc đời ai cũng có những câu chuyện buồn, những niềm vui. NHỮNG VẦN THƠ MÌNH YÊU THÍCH ... Vậy hãy lan toả thay vì nỗi buồn, ta biến nó thành niềm vui, là một kỷ niệm đẹp ...những bế tắc cuộc đời không ai gỡ, nếu mình  ôm mãi trong lòng ...hy vọng mọi người xung quanh yêu thương , hiểu mình cùng san sẻ mọi nỗi lòng ...thì lúc nào mình cũng được vững nụ cười trên môi .

   Tôi nhận ra điều trẻ con học đầu tiên , không phải học nói mà là cười , cười trước những sống gió cuộc đời . Đi vượt xa xa , có những lúc ngồi trầm ngâm giữa mây trời nhìn lại chuyện cũ , rồi cười thấy chuyện gì rồi cũng qua , cứ vững tin vào chuyện gì rồi cũng tốt đẹp sẽ đến .

   Con sông chảy xuôi dòng , trăng lên nó chảy ngược dòng , vui buồn trong đời cũng vậy , lúc xuôi về vui,  ngược về buồn , dẫu thế nào nó cũng là phần hương vị của cuộc sống  sao giữ cho tâm bình yên như cánh bướm đậu xa xa giữa dòng là vui .


  

Khoảng lặng

  


KHONG LNG
Bảo Hằng

   Xin cho tôi mt khong lng đ tôi nhìn li nhng gì đã qua
   Xin cho tôi m
t khong lng đ tôi nhìn li con ngưi mình
   Xin cho tôi m
t khong lng đ tôi nhìn li nhng ngưi tôi đã tng quen biết
    Xin cho tôi m
t khong lng đ tôi biết mình đang đng  đâu trong lúc này
     Và ...
    Xin cho tôi m
t khong lng đ tôi biết mình là ai ???




NGỦ ĐI EM

     Đã muộn rồi hãy ngủ đi em .
     Ngủ đi em để mắt thôi thao thức
     Ngủ đi em để tim thôi thổn thức
     Ngủ đi em muộn rồi ngủ đi em
     Anh chẳng thể ở bên em mỗi đêm
     Để dỗ cho giấc ngủ em tròn giấc
     Để xoá đi những âu lo nơi khóe mắt
     Để em hết giật mình trong những giấc mơ đêm 

                                                            Bảo Hằng







suy nghĩ mới và cũ



SUY NGHĨ  MỚI & CŨ
Bảo Hằng
 Một chiếc xe Mới thì tốt hơn chiếc xe Cũ.
 Nhưng chiếc xe cũ lại gắn bó với ta hơn chiếc xe Mới.
 Một ngôi nhà Mới đẹp hơn ngôi nhà Cũ.
 Nhưng ngôi nhà Cũ lại nhiều kỷ niệm với mình hơn .
 Một phương trời Mới thì lạ hơn phương trời Cũ.
 Nhưng phương trời Mới lại chẳng cho ta cảm giác bình yên .

 Vậy thì dù có Mới đi nữa thì đừng có quên Cũ nhé .



QUÁ KHỨ


    Quá khứ là quá khứ , hãy cứ để cho nó qua đi , bởi mỗi khi đào xới lại , không chỉ là cố tình gợi ra những vết thương loang lổ , còn vô tình làm tổn thương đến những người yêu thương hiện tại .


  

Chạm vào...



  CHẠM VÀO ....CẢM NHẬN....
Bảo Hằng

 Dùng dằng bận tâm lấn bấn, lại quay trở về những ngày cuối  cùng của năm. Da diết nhất vẫn là lúc trong vùng chuyển giao, hoang mang vô cùng luôn là, khi đứng trong khúc ngoặt thời gian, để tự hỏi, cách lựa chọn điểm tựa sống đã qua và tương lai chưa đến, có phải thật sự khó trả lời hay không ?

  Đến lúc này, khi mùa đẹp đã sang, hoa nở dày, nắng vàng mưa phùn loang trên phố, vậy mà sao người với người vẫn đi qua thinh lặng , rất khó chia nhau một nụ cười ?

  Bỏ quên mất hiện tại , chỉ nghĩ đến lo toan ngày mai và những đau buồn đã qua của quá khứ, mất cảm nhận từ đôi mắt, khuôn mặt người cạnh bên , chưa nói đến một cánh hoa tàn giữa vô tâm hay giọt nắng hạt mưa ơ hờ  của những cảm nhận thiếu hơi sống,có bao giờ bạn tiếc mình đang tồn tại trong vô hồn ?

  Đến một ngày, bổng dưng tỉnh giấc mộng dài, một sớm mai, khi giờ mới, ngày mới của một năm mới, len nhẹ bên khung cửa ngõ, chợt biết rằng những sợi nghĩ  chảy tràn trong não , đưa đến mọi cảm xúc buồn đau , giận dữ căng thẳng bất lực lo sợ đầy ứ những bải hoải thể xác , tinh thần , chỉ là vô nghĩa . Khi biết ngừng chạy theo những ý nghĩ và chặn lại bằng cảm nhận từng nhịp thở chậm, nhanh, dài ngắn , đó là lúc mình biết thế nào là yêu .

  Nhìn làn da ánh lên, trong nắng sớm, chạm vào cành hoa phủ gai, chầm chậm đưa đoá hồng lên mũi và hít thở , thật sâu , thật lắng , thật tập trung , chỉ có mình và đoá hồng hoà vào là một , một niềm vui dâng lên trong mắt mình nhẹ nhàng , như thế cũng là yêu .

   Chạm vào ly nước ấm, thấy hơi nước bay bay như vụn khói lam , mở rộng cả chiều hoàng hôn , cảm nhận ấm áp đi vào phía trong lòng bàn tay , nhẹ nhàng đưa ly lên, hớp một ngụm nước, cảm nhận thấy ly thuỷ tinh chạm vào môi rất nhẹ và lạnh , để dòng nước đi qua khoang miệng , thấy sự ấm chảy qua cổ họng , để thấy rõ sức sống của nước, len rất khẽ , qua từng tế bào trong cơ thể , như thế khác gì đang yêu .

   Khi đã biết thưởng thức trọn vẹn hiện tại , biết rung động với những điều tưởng chừng vô tri , mình sẽ biết  cách yêu người .

   Nhìn vào mắt người, kể cả lần đầu xa lạ , hãy đừng quên tặng nhau một nụ cười .     Nụ cười đưa người đến gần nhau, để nhen lên những mầm yêu .

    Hãy yêu, yêu bất tận, yêu và cảm nhận . Cảm nhận và thấu hiểu, thấu hiểu để biết cách yêu thương .....

    Yêu nhau qua lời nói , quí nhau qua nụ cười ...



Những ngày ta buồn




NHỮNG NGÀY TA BUỒN
Bảo Hằng

  Trong cuộc sống hằng ngày , đôi lúc ta có những ngày buồn . Những ngày ấy, ta thấy chán đời và cuộc sống gần như vô vị ...

   Ngẫm lại, những ngày buồn, ta có bao giờ tìm xem những nguyên nhân nào hoặc vì sao ta buồn ?  Đôi khi tự ta cũng nhận thấy, nỗi buồn đến với ta từ rất nhiều nguyên nhân. Nguyên nhân chủ quan có, khách quan có . Nguyên nhân lớn có, nhỏ có . Khi buồn ta thường suy nghĩ tiêu cực về cuộc đời, về mọi người xung quanh . Khi buồn ta bị ức chế nên ngôn ngữ và hành động không còn trong sáng nữa . Khi buồn, tinh thần ta bị động và bị cái buồn chiếm lấy , chúng sẽ điều khiển ta .

    Những ngày buồn rồi cũng sẽ qua và tưởng rằng không phương hại đến ai . Nhưng nếu ta ngồi suy nghĩ lại cho tỏ tường thì nó sẽ phương hại đến nhiều người . Thứ nhất người bị ảnh hưởng trực tiếp là bản thân ta. Ta hoang mang, ta tiêu cực, ta chán đời . Thứ nhì, những người xung quanh ta sẽ bị ảnh hưởng gián tiếp.  Đó là những người thân của ta, những người bạn của ta và những thứ khác tồn tại xung quanh ta cũng bị ảnh hưởng .

   Có bao giờ ta suy nghĩ về việc "thoát buồn "?  Chuyện" thoát buồn "tưởng dễ nhưng khi thực hiện cũng vô vàn khó khăn. Để " thoát buồn" tâm ta phải tịnh , trí ta phải sáng , tinh thần ta kiên định và không  bị sa ngã bởi những tác động xung quanh.
   Ai cũng có những ngày buồn cái chính ta phải biết " hạn định "của những nỗi buồn, hãy cố chuyển hoá chúng, đừng để nó kiểm soát ta ...

   Trong cuộc đời mỗi người sẽ có một vài khoảng thời gian mà bao nhiêu điều đến không hay, khổ đau muộn phiền kéo đến cùng một lúc, nó làm ta chới với , mệt mỏi và có những sự lừa dối của những người xung quanh , nhiều lúc nó làm ta đau lòng, nhưng ta cũng phải ngó lơ, đôi khi giả ngu để cho qua mọi thứ,  và muốn buông tay tất cả .

    Nhưng phải biết , những nỗi buồn , những niềm đau sinh ra không phải để nhấn chìm chúng ta mà chỉ là thử sức ta , giúp ta nhận ra những điều hay ho  bổ ích để tiếp tục sống .

     Vì vậy ta hãy cố gắng vượt qua những giai đoạn khó khăn này nhé !
Bảo Hằng

khép mi lại







Bảo Hằng

 KHÉP MI LẠI

Đôi mắt để ta nhìn đời , để ta nhìn người , để ta nhìn nhận cuộc sống
Đôi mắt, người ta thường nói nó là cửa sổ tâm hồn , là nơi chất chứa bao niềm vui , bao nỗi buồn .

Cuộc đời vui ánh mắt cũng  được thể hiện, bằng một ánh mắt biết cười .
Khi hạnh phúc , niềm hạnh phúc đấy, cũng được đôi mắt biểu hiện, một ánh mắt ấm áp vì hạnh phúc .

Nhìn đời bằng đôi mắt sâu , nhìn đời  bằng đôi mắt thấu hiểu , nhìn đời bằng đôi mắt thông cảm ...... Và nhìn đời bằng những đôi mắt đa chiều, là bởi cuộc sống đa màu.
Đôi mắt nhắm khi ta ngủ , nhắm khi ta nghỉ ngơi .

Đôi khi ta mệt mỏi khép mi lại, đôi khi có những điều khiến ta khép mi lại , chỉ vài giây phút  khép lại ta có thể thay đổi suy nghĩ , ta có thể cảm nhận được thời gian đang ngừng lại , có thể thấu hiểu hơn sự việc đang xảy ra trước mắt ......

Khép mi lại khi ta đau thật đau
Khép mi lại mỗi khi ta muốn thời gian tạm ngừng trôi
Khép mi lại chỉ vài phút ta cảm nhận được dòng đời đang chảy
Khép mi lại chỉ vài giây nhưng ta thấu được nỗi buồn sâu kín.
Khép mi lại mỗi khi ta chứng kiến những mảnh đời bất hạnh.
Khép mi lại như giúp ta tiếp thêm sức mạnh, để bước tiếp con đường ta đang đi.
Khép mi chẳng để làm gì , nhưng nó sẽ khắc sâu những sự việc đang diễn ra trước mắt, để rồi những suy nghĩ được sâu sắc hơn ........
Đôi khi cần phải khép mi lại, để bước tiếp những bước thật dài và mạnh mẽ hơn
Khép mi lại để bước qua nỗi đau đớn tận cùng.
Khép mi lại để vượt qua cảm giác trống trải , cô đơn .......

                                                                                                          Bảo Hằng


Bài họa

Đôi mắt mở ngó đa chiều hình tượng
Mi thời gian rụng rát dạ đêm trường
Đôi mắt ấy mai này hồn khép lại
Cảm nhận đời như lá thắm phai hương

Khép mi trải nghiệm cô đơn
Khép mi và thấy tận cùng sông trôi

                                         Satrungkim


Ở nhà sách tìm đọc thơ



 Ở nhà sách tìm đọc thơ


Tôi lật trang giới thiệu:
….thành công trên nhiều lãnh vực…nhưng lời thơ rất đời thường mà ý nghĩa sâu xa…
Tôi lật trang phê bình (trích in từ tuần báo):
… mộc mạc, dễ thương mà kín đáo. Tính hiện thực cao…
Tôi lật trang lời bạt:
… không cầu kì. Tưởng bình thường mà sao rung cảm thật lạ lùng.
Tôi lật trang phổ nhạc
Thều thào
Tôi lật trang phụ bản
Khều khào
Chọn một tập thơ khác
Mở trang giới thiệu:
…giám đốc thi sĩ …hình tượng tự nhiên mà đầy tính suy tưởng…
Mở trang phê bình:
là cán bộ hội viên hội…không kiểu cách mà vẫn cứ duyên dáng…
Mở trang lời bạt:
… sâu lắng mà đơn giản đầy tính hiện thực…
Lật qua trang phụ bản, lật qua trang phổ nhạc, lật qua trang…xếp lại

Của bác, cây bút chì 3000 thôi ạ!
Tôi muốn nói vào miệng cô bé thu ngân:
Em đài các mà quá lịch sự bình dân
Về nhà hôn thật nhiều vào vợ
Thề thốt sẽ làm nhiều thơ để dành
Cho con mình xếp đồ chơi
Sẽ viết nhiều câu cù lần
Cho bạn bè chửi vui.
Hì hì!!

Satrungkim