Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2021

có đôi mắt

  

 

CÓ ĐÔI MẮT

 


Có đôi mắt thích buồn cửa biển

Nửa ghềnh rộn sóng nửa ghềnh vách im

Giấc nhân ngư chòng chành gió trở

Chuyến tàu về hóa đá trên môi xanh

 

Có đôi mắt thích cửa biển buồn

Lấp lóa hải đăng trở trăn mùa đông

Xô lũ lụt về con sông nằm ngủ

Thành phố chìm trong sóng lưới lân tinh

 

Cửa biển có đôi mắt thích buồn

Nhả giọt phù sa đọng giọt muối non

Mùa chim mỏi có quên về di trú

Cồn cỏ gai lăn dấu máu dã tràng

 

Cửa biển buồn nhớ con mắt lang thang

Nhắc tìm nhau theo những chuyến mây ngàn

Biển phục sinh trả mưa về suối

Ghềnh vọng phu lõa thể nắng phơi nằm

 

Có đôi mắt thích buồn cửa biển

Có đôi mắt thích cửa biển buồn

Cửa biển buồn thích đôi mắt lang thang…

 

                                                  Quy Nhơn- Saigon

                                                   24/4 - 02/5/2021

 

 


ngày xuống đèo

 

 

 

NGÀY XUỐNG ĐÈO

 


Ta xuống đèo, phố người còn mê ngủ

Rượu rót đêm qua chảy thấm đẫm tâm tình

Em xa lạ đã trở thành nỗi nhớ

Môi mềm môi nghe sương núi nằm im

 

Ta xuống đèo, như trốn chạy cuộc tình

Trùng điệp núi dường ngăn ta ở lại

Thân vùng vẫy trên lũng triền khô cháy

Từ đôi mắt hoang dại hỏa thiêu môi

 

Ta xuống đèo, loạng quoạng bóng ma trơi

Nghe phế tích xì xào quanh mộ núi

Tháng chớm hạ ngày mặt trời nhục tủi

Vắt trên cành những búi lụa tang thương

 

Ta xuống đèo, như một cuộc ly hương

Em xa lạ xin mãi là xa lạ

Giữa phố vui đã quen đời hành hạ

Nghiến tim ta từng miếng cắn vô thường.

 

                                 Pleiku – Saigon, 27-30/4/2021

 

 


tháng 4 lên những đèo cao

 

 

 

THÁNG TƯ LÊN NHỮNG ĐÈO CAO

 


Ta đi trên ngọn cây nghe gió lạnh

Thổn thức rừng dậy lá quấn quanh chân

Chiều đột biến chết bên sườn kiêu hãnh

Nắng lông bông từng vạt thoát xa dần

 

Ta chui dưới tầng thấp chân núi đục

Nghe mạch ngầm hậm hực xuống âm cung

Lời cổ thụ rỉ rúc quanh miệng vực

Tiếng bánh xe sì sục nghiến oan hồn

 

Luồn lách đi giữa đường rừng gió chướng

Nhựa cây non rền rĩ giọng ve than

Ngày tháng tư mặt trời trốn trần gian

Nên mây cũng bỏ quên mưa đi lạc

 

Dừng lại giữa lưng chừng chân thác

Âm khô khốc xói nước toác nứt đèo

Viên đá lăn từ đỉnh cao bội bạc

Xuống lũng sâu phờ phạc mắt mốc meo

 

Lưng áp dín vào vách nghe núi kể

Nỗi Âu Cơ đẻ trứng nở nhân tài

Phơi ngực khóc ngày tương tàn huynh đệ

Tủi Lạc Long hớt hãi sóng thù dai

 

Nằm rạp xuống giữa đường biên gió trở

Đỉnh và vực khép mở chuyện nắng mưa

Mồ hôi máu vón thành đồi thành núi

Thành suối sông là lệ của ngàn xưa

 

Nghe nhịp thở tiền nhân run cổ thụ

Lách cong đèo trăn trở khúc bazan

Ê ẩm đất thều thào lời vạn thuở

Về phố đêm thắp lịch sử mơ màng.

 

             Dalat - Gia Lai – Daklak 22-27/4/2021