NĂM NGỰA NÓI CHUYỆN
THIÊN MÃ
Thiên Mã an theo năm
tuổi
và chỉ ở 4 cung Dần
Thân Tị Hợi
1-Ý nghĩa chung:
-Các phương tiện di
chuyển như xe cộ, tàu bè, máy bay...
-Con ngựa. Các loài gia súc.
-Tứ chi tức là tay chân.
-Sức kéo, mã lực. Công sức. Sự đi lại.
2-Bạn cưỡi con ngựa
nào?
Đừng tưởng Thiên Mã chỉ di chuyển bằng
xe cộ mà thôi. Vì còn là tay chân nên đi bộ hoặc bò lê lết cũng là nó. Lá số
nào mà chẳng có Thiên Mã. Một Mệnh THÂN Tật ôm Thiên Mã xấu như gặp Không Kiếp
dễ có sự thiệt thòi về tay chân.
Một điều cần nhớ là Thiên Mã luôn gặp
Tang Hư Khách. Kẻ giang hồ không có ngựa cưỡi như Djingo tay súng thần kì thì
cũng bộ hành như hiệp khách thần kiếm, lâu lâu phi thân bay vèo cho đỡ mỏi
chân. Ngày nay ôm Honda phân khối lớn lạng lách …giật đồ thiên hạ chơi…Suy
cho cùng cái nào cũng có tốt có xấu. Có người cả đời chẳng dám tự cầm cái
ghi-đông xe đạp chớ nói chi một mình đi xe máy; có người tưởng cái lề đường
luôn an toàn nên thích cuốc bộ tà tà. Thế mà, “bùm” một cái đời đi toong cũng
vì xe cộ. Cái nghiệp yên hùng như
các cô cậu Mã Hỏa cũng vậy thôi, có ngày sẽ được nằm xe còi hụ cũng không còn
hơi sức mà rên rỉ…
Dưới đây xin lược sơ một số Ngựa đáng chú ý:
-MÃ HỎA LINH: gọi là Chiến Mã. Mã này có câu “Hỏa phần Thiên Mã bất nghi viễn hành”, ngựa ra chiến trường là đối
mặt với nguy hiểm rồi. Ở thành phố nghe xe hú còi ưu tiên thì một là xe cứu hỏa
hai là xe cứu thương, dù đang đi ta cũng phải khẩn cấp nhường đường, nếu
không, ta dễ theo Hỏa Mã về phòng cấp cứu ngay.
Mã Linh là tay chân nhanh nhẹn; là
ngựa mang lịnh khẩn nên phản ứng nhanh. Tuy thế tránh gặp Kình Đà vì dễ bị
thương tật.
-MÃ KÌNH ĐÀ:
Mã Kình: chống bằng tay chân; cũng
là ngựa chiến. Kẻ trên ngựa. Ngựa chạy trước.
Mã Đà: Ngựa chạy sau. Xuống ngựa.
Theo ngựa chạy loanh quanh. Bôn ba, vất vả…
-MÃ KHÔNG KIẾP: nạn về xe cộ, tay
chân như bụp nhau, mất xe, chạy xe bị cướp. Công sức bỏ ra nhiều nhưng thu lợi
ít. Xe lậu nếu thêm Hình Kị.
-MÃ TUẦN TRIỆT:
Mã Tuần: ngựa chạy lòng vòng. Về lối
cũ. Đi tuần tra, bảo vệ…
Mã Triệt: ngựa trên đường. Dang dở.
-MÃ HÌNH: ngựa bị hành hạ. Dễ bị
thương tích.
-MÃ DIÊU-Y: chạy xe mù quáng. Mê
xe. Có dâm tính.
-MÃ KHỐC KHÁCH: có sách cho là tiếng
nhạc ngựa; thực ra đây là khách đi đường kể lể, than thở điều gì đó. Ở đây có
Phượng Các hội hợp nên dễ gây chú ý.
-MÃ BINH: phục vụ bằng tay chân, ví
dụ nghề sửa xe chẳng hạn. Phục Binh có tính quân sự nên cũng hợp phục vụ
trong quân đội.
-MÃ KỊ: người lính kị binh. Người
cưỡi ngựa. Còn có ý là ghét làm việc bằng tay chân, không thích lao động tay
chân.
-MÃ HƯ: xe cộ dễ hư. Tay chân vụng
về. Tay chân dễ dị tật.
-MÃ HAO: tốn kém vì xe cộ. Tốn tiền
do đi lại nhiều. Tốt là dễ mua bán xe.
-MÃ TANG: dễ té ngã. Xe tang. Xe chạy
đường hẹp.
-MÃ LỘC: lợi cho đi lại mua bán. Xe
chở tiền.
Phơn phớt thế thôi, muốn rộng hơn cần
kết hợp thêm và luôn chú ý Hung Sát tinh thường bất lợi cho Thiên Mã. Và vì
luôn gặp bộ Tang Hư Khách, các Chính tinh như Sát Phá Tham càng bất lợi, nên
cần gặp Phương Các mới dễ chịu.
Năm Giáp Ngọ chú ngựa này về trú
cung Thân, cung này có mỏ kim loại như…bô-xít, không chừng có vàng cũng nên.
Đường lên mấy mỏ này chỉ là đường mòn nhỏ hẹp, ngựa đi không khéo là “sưng khớp”
xấu nữa là “đai”.
Lối vào mỏ có bảng đề Lưu Tang Môn,
anh chàng bước sâu vô một tí thấy ghi Lưu Phi Tang nghe rờn rợn trong mình rồi.
Luồn lách vào gặp đường bít Triệt, với khoảng sáng Dương Kị Hư ảo ảo lạ kì tưởng
là ánh vàng chấp chới, vội vàng chân Phi Mã hai tay lùa cào vào mình đống vàng
mà thật ra là bụi…bô xít cặn…
Bên ngoài kia, có tiếng nữ khách dừng
ngựa lên tiếng thở than Khốc Khách Phượng Thanh Triệt Mã:
Đau lòng kẻ ở người
đi
Lệ rơi thấm đá, tơ chia
rũ tằm
( Kiều-Nguyễn Du)
Satrungkim
|