MỘT NGÀY...NẢN
Nản nhớ
Nản quên
Nản giây thần kinh co
giãn
Sờ môi
Mềm. Mấy nụ
Gió bấc biển
Quẫy đạp khúc nhân
ngư
Di trú triền nghiêng
Xâm thực đảo
Vảy tróc phơi nhiễm
Tiết dục bôi vết
thương cát
Nản hát
Nản hò
Nản giây thần kinh cổ
Dầm vai sóng vỗ
Vật trăng nằm ngửa
Tốc váy cười chào
Xé đêm tay cấu cào
Uể oải mùi hương phố
Cửa sổ tầng cao
Lém lỉnh lấy cắp nguyệt đào
Nản chào
Nản hứng
Nản cơ lưng xơ cứng
Tựa vào đâu
Những giấc mơ chết
non
Chưa kịp liệm chôn
Nghĩa trang đã di dời
cải tạo
Thối thân vũng rác
Bãi cát bồi gọi rên rời
rạc
Biển nghịch chiều xé mỏng
Tơi tả gió xa
Nản ra
Nản vào
Nản chiếc kính lão
Ngước lên nhìn xuống
chóng mặt
Tẩm thực màu ảo
Nhãn quang vô dụng.
Mắt. Thấy
Được mình trong tưởng
tượng
Nản thương
Nản yêu
Ngồi vắt chân lên chiều
Ngáy.
Saigon 18-82017
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét