Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

TƯỢNG ĐÀI VÀ MẸ



TƯỢNG ĐÀI VÀ MẸ

Xoay tròn quảng trường những cần cẩu cà rỡn
Động cơ cào xé rú gầm
Cổ thụ chết gục xuống kho mộ không tên
Giàu thêm cho lũ có tên
Hình nhân lộ ra sự đay nghiến
Nghệch ngỡm ánh mắt vô nhân tính
Nghênh ngang tụng ca trí tuệ trong não thạch ỉm im
Khinh khỉnh trá hình thương mại hóa
Món hời tranh nhau đấu giá
Linh hồn thần tượng giòi rúc cõi vô hồi
Móc họng mửa máu tươi
Phố tóe mùi tanh tưởi
Vô vọng tản cư về phía mặt trời
Rú rừng nhão mồi hôi
Mắt đỏ
Thở
Không kịp ngáp
Người đông đúc hoang mạc
Nghi kị lết chân trần bong vữa

Con đường xẻ núi chạy về đêm trăn trở
Cải tạo cánh đồng xanh
Vườn rau ra lộc đá
Bà mẹ anh hùng nhìn công viên lạnh giá
Nhoi nhói vùng thắt lưng hồi tưởng ngày
                                      thai nghén những thằng con
Chúng quên về, ồ chúng quên mẹ mỏi mòn
Mảnh bằng lệch khung nhện giăng góc tủ
Lủng lẳng tua chỉ đỏ xoay xoay mấy đồng xu
Nhập nhòe di ảnh hiện hư thực trong
                                                         tiềm thức già nua
Khói hương bám vào trí nhớ mập mờ
Vết cắt thời chiến tranh tái mủ
Ngoái lỗ tai đặc ráy giọng hành khúc chạm trỗ
Loáng thoáng bóng dáng mình trên
                                                đế tượng hiên ngang
Mẹ nằm dọc mẹ nằm ngang
Trầm mặc sờ núm vú xệ nhăn
Lì phẳng vệt nước mắt run khô tự bao giờ
Đấm ngực cười vô cớ
Nghễnh ngãng tính ngày đứa con gái về thăm
Ngón út duỗi, ngón cái co lộn tùng phèo năm tháng
Chồng chéo hình khắc vầng trán
Giấc giật mơ hoãng
Vô hình chờ và sợ
Líu ríu thắp nén nhang gọi nhớ
Đài đá sần sùi mồ
Lơ láo mắt và miệng cười hí hố
Dường như
Quên mình đã biết khóc
Tự bao giờ.

                                                  Cai Lậy, 27/7/2017
                                                           Nhân ngày TBLSVN



0 nhận xét:

Đăng nhận xét