NHỮNG CÂU THƠ
1-
Nhiều khi câu thơ chợt hiện
Rồi biến nhanh như chưa từng đến
Nguệch ngoạc cái vô hình mông lung
Cơn động tình của cô em xô tôi xuống
biển
Ngày cá mập hồi xuân
Ngụp bơi trong sự mơn trớn của răng
nhọn Phờ phạc môi nhân ngư
Khao khát bãi bờ
Thực khủng bố mơ
Thơ, rách nát
2-
Có thể vô tình cô gái hát
Ỏng ẹo hông cố bắt chước nhả âm
Chà mông trên nốt nhạc lên đồng
Tôi gõ muỗng vào vĩ nướng
Lổm cổm định âm chạm xương
Con cá lóc hun khói
Rổn rảng bia ộc trào
Âm vận bọt tinh cầu phún thạch
Sôi lách chách trong lẫu mắm
Mềm rã phụ âm
Ngọng nghịu nhét đầy thực phẩm
Bội thực ngày táo bón
Mùa rau cải dư thừa
Thúi ung vì giá rẻ Quảng cáo khoe mẻ
Tôi thắt cổ trên giọng cô gái trẻ
Nghẹn ngộp mơ
Thơ, trút hơi thập tự
3-
Hồi xuân độn căng cái bụng mỡ
Hát karaoke lịch sự
Điệu đà bỏ áo vào quần
Quen lôi thôi trí tuệ
Tôi thường quên kéo phẹc-ma-tuya
Ê ! Cấm vào
(Xin lỗi quý em chỉnh tề
Cấm vào là nơi vào dễ
Cấm phóng uế là nơi đề huề lâng lâng
mùi vị
Khắp đất nước này đầy bảng cấm như thế )
Nọc rắn Eva say lúy túy
Thượng đế từ đó giảm quyền uy
Em cấm vào tôi hiện sinh đầm đìa nhân
phẩm
vặt
lông trần trụi ngôn từ
Rỉa rúc cái lỗ huyệt xương sườn mỏi
nhừ
Sự im lặng khổ sai của đàn ông
Bí rị mồ hôi
Vần điệu bốc mùi
Em ngoáy lỗ mũi giỡ trò an ủi
Tôi ngả ngớn vỗ đùi
Bầm mơ
Thơ, thâm tím
4-
Tránh bị nhồi máu cơ tim
Tôi dị ứng khoác vét-ton trang trọng
Và em chả cần nội y hoa gấm
Lấn cấn khó bước chân
Nên xạ lạ thời trang ở phố quen
Cũng bất nhẫn
Nếu em khỏa thân trong ngục tối
Tự xiềng xích tội mình
Nén dục khổ hình
Hóa vôi vần điệu
Chết lâm sàn giấc mơ Thơ, dở hơi 5-
Có thể một ngày nắng gió trở trời
Người kéo tôi ra phố vui
Cạy miệng tôi đổ tràn rượu mời
Vỗ tay thúc vào bụng Lời tán tụng yêu nước ói ra Ngợi ca máu thù Biện bạch sự đớn hèn Thơ hung hăng xếp hàng diễu hành Ngả ngớn những thi sĩ ma-nơ-canh Đồng phục điệu Đồng phục vần Kéo xích ngôn từ Chạy quanh tượng đài cẩm thạch Tôi cúi đầu mắc cỡ thành thật Xin tâm thần cà gật khước từ Đừng hát lời thơ ma túy đá Mẹ đã nghiện ngập tiều tụy xương da Đừng cấy vào con trẻ bài ca Sử thi tráo trở Ngu khờ mơ Thơ, tuẩn tử
6-
Không ai điều khiển được giấc mơ
Nên tình đành tội lỗi
Thiên thần sẽ không mang hình người
Thượng đế buồn lẻ loi
Tôi với em là cuộc rong chơi
Của bụi và gió
(Không biết loài hoang thú
Có nằm mộng bao giờ )
Tự nhiên và tình cờ
Nghêu ngao câu thơ háo dục cào rách
phố
Lẽn qua từng khung cửa sổ
Ôm rẫy nương lẳng lơ núi trọc
Thương lũng cây khô khóc
Vai mang muối biển lên đồi
Tẩy ngực con suối
Xới phù sa về đánh thức đồng bằng
Sông vui cùng gió
Gió vui cùng người
Xé nỗi buồn rắc con hẻm nhỏ
Tẩm sạch cơn mưa
Lội qua kinh tuyến đổi múi giờ
Va vào tiếng chuông vang đưa
Run run mơ Thơ, xuyên vĩ độ
7-
Có thể trần gian không còn gì để nhớ
Khi thân đã tro than
Hồn ước thấy vài giọt nước mắt lăn
Làm câu thơ chuyển kiếp
Saigon 12 /
2006
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét