THÁNG TƯ LÊN
NHỮNG ĐÈO CAO Ta đi trên ngọn
cây nghe gió lạnh Thổn thức rừng
dậy lá quấn quanh chân Chiều đột biến
chết bên sườn kiêu hãnh Nắng lông bông
từng vạt thoát xa dần Ta chui dưới tầng
thấp chân núi đục Nghe mạch ngầm
hậm hực xuống âm cung Lời cổ thụ rỉ
rúc quanh miệng vực Tiếng bánh xe
sì sục nghiến oan hồn Luồn lách đi giữa đường rừng gió chướng Nhựa cây non rền
rĩ giọng ve than Ngày tháng tư
mặt trời trốn trần gian Nên mây cũng bỏ
quên mưa đi lạc Dừng lại giữa
lưng chừng chân thác Âm khô khốc
xói nước toác nứt đèo Viên đá lăn từ
đỉnh cao bội bạc Xuống lũng sâu
phờ phạc mắt mốc meo Lưng áp dín vào vách nghe núi kể Nỗi Âu Cơ đẻ
trứng nở nhân tài Phơi ngực khóc
ngày tương tàn huynh đệ Tủi Lạc Long hớt
hãi sóng thù dai Nằm rạp xuống
giữa đường biên gió trở Đỉnh và vực
khép mở chuyện nắng mưa Mồ hôi máu vón
thành đồi thành núi Thành suối
sông là lệ của ngàn xưa Nghe nhịp thở
tiền nhân run cổ thụ Lách cong đèo
trăn trở khúc bazan Ê ẩm đất thều
thào lời vạn thuở Về phố đêm thắp
lịch sử mơ màng. Dalat - Gia Lai – Daklak
22-27/4/2021 |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét