MỘT NGÀY...HÓT
Chẳng vì nhúm sâu trong lọ
Chẳng vì cọc tiền cá độ
Chẳng vì sự đắc thắng
Chúng nó
Nhốt mùa xuân trong lồng
Chiền chiện
Hót
Không thể không
Chúng ễnh ưỡn đi
Chúng khinh khỉnh nhìn
Chúng khệnh khạng cười
Chúng u mê nói
Chúng tự sướng bài hát gươm dao
Chúng bị lập trình não
Chúng bị cài tim máy
Chúng chả biết gì nhân ái
Chúng nó
Nhốt mùa xuân trong lồng
Chiền chiện
Hót
Không thể không
*
Rướn cổ hướng mỏ lên trời
Tiếng hót bay về miền cát trắng
Rúc giữa bụi tràm chổi và sim dại
Tổ non
Thơm mùi cải xanh
Thơm mùi dưa đỏ
Thơm mùi bí vàng
Thơm mùi khoai tím
Mùi cỏ gai ngược gió lăn trái lên cồn
Mở hừng đông
Ngư dân gánh chạy lên chợ quận
Hương biển tỏa giữa cánh đồng
Giai điệu giăng cánh vẽ mây trời thủy mặc
Tự do
An lành
Chiền chiện
Hót
Không thể không
*
Quãng 8 nhảy va vào biến âm
Khô rốc luống cày
Gió du ca mồ côi chạy
Đất mồ hôi chát chai
Trở muối vòng thép gai dự án
Người quen vội đi
Người lạ vội đến
Nhà máy ầm rên
Khói phùn phụt phun
Phi lao chết trần truồng
Bãi cồn mồ cao chất thải
Cá ngửa bụng ngắc ngoải
Biển ói mửa lấp sóng nhoài xa
Chìm phơi màu đen mù
Cánh gãy ngày lũ xả
Giạt trôi về bờ lạ
Hồi ức bi hờn kéo căng dây đàn
Chuỗi âm dồn tăng tốc độ
Chết
Ngày vỡ giọng
Biển
Cồn
Vườn
Đồng
Bầu trời trong
Chúng nó
Nhốt mùa xuân trong lồng
Chiền chiện
Hót
Không thể không.
Tam Bình-Cai Lậy 30/7/2017
|
Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2017
một ngày...hót
Thứ Tư, 26 tháng 7, 2017
xin làm cơn mưa nhỏ
XIN LÀM CƠN MƯA NHỎ
satrungkim
Cai Lậy, TG 25/7/2017 |
Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017
MÊ TĨNH
Năm ngón trái
nổi gân xanh tái
Năm ngón phải lổm
cổm gân vàng
Đêm trườn trên
sóng mũi
ám khói nicotine
và hơi cồn ngâm
rắn
Em trượt té
lõm nhân trung lún phún râu rêu
Ngày tê liệt
háng trơ nụ hôn vịt
Môi dày thêm nợ
đời
Tay dày thêm da bụi
Xoa bóp cho
giãn máu tươi
Huyệt thận du
mất cảm giác
Phút co giật của
cái chân giãy đạp
Ta văng khỏi đời
em
Biền biệt buổi
đất cày lở dở
Chờ cơn mưa miền
núi không thấy về
Từ đó ta đi
làm thuê
Chạy quanh những
hẽm phố
Không quen ổ gà ổ chó Té nhào lộn cổ Không quen lũ bảng cấm nhấp nhô Khựng người mất túi
Không quen những
con số
Ta tính sai đời
mình
Tham vọng trút
hơi trong góc xó
Giẫm lên bước
ra phòng trọ
Vướng sợi tóc
em trên mép cửa bong sơn
Tham vọng đôi
khi hóa thân lạ thường
Móc vào họng
kéo ta lên bằng cần cẩu
Chân không chạm
đất vi vút lượn chao
Ảo ảnh muội mê
ngọt ngào
Quên sự đớn
đau lúc va vào tường đá
Vỡ tim
Giật mình
Khạc máu ra mà
chưởi
Tổ mẹ đời
Tổ mẹ cái xã hội
Ngắn hơi
Máu rơi ngược
vào mình
Tham vọng biến
hình rắn độc
Rón rén bú ngực
non
Vắt chân lên cửa
sổ
Mon men dưới
háng tròn
Tham vọng im ỉm
nằm cong
Phì phò ngủ
ngáy
Năm ngón phải
nổi gân tím tái
Năm ngón trái
móng giộp bong da
Cộng thêm mười
ngón chân già
Em chia ta đếm
quáng gà lại nhân
Dài tay em hái
cọng xanh
Ngắn tay ta lượm
cọng gần vàng hiu.
Cai
Lậy, TG 24/6/2017
|
MỘT NGÀY...KHẠC
Ban mai vụt nhanh qua ô cửa kính
Khạc nhẹ chút nắng non
Lũ sương mỏng mơ chết dần sau một đêm ôm ấp vô vọng
Nơi hóa kiếp của sương là lá, là đất
Chậu hoa sau cửa kia không biết tỏa mật
Trơ trẻn chen vào khối bê tông chồng chất
Dịch nhớt vo tròn đùn lên mô hình mộ địa
Loài giun đất ngụy trang bản thể
Có những giá trị không có ý nghĩa
Có những ý nghĩa không có giá trị
(chẳng nhớ ai đã nói thế)
Thức dậy không thèm đánh răng
Khạc vào lỗ cống
*
Trưa những ồn ào tăng độ nóng
Đỏ thêm tấm băng rôn uốn chùng chùm dây điện lòng thòng
Phố khạc bản tổng phổ không
đúng quy trình hòa âm
Nhưng đúng quy trình
biểu diễn tạp lục của
trí tuệ bầy đàn
Thần dân bịt mồm gồng mình chạy nhanh qua những
bãi đờm nhầy nhụa
Khạc ra
Từ bệnh căn tính của nhà vua
Khẩu quyền và nhục dục vô độ
Chẳng cần xỉa răng
Đốt điếu thuốc và khạc
*
Buổi chiều hôm khạc mảng mây khói ám
Bẽn lẽn những vì sao lấp liếm che thân
Sương lạc quanh chóp cao tầng
Lẻ loi trườn xuống dòng sông nhiễm tạp
Đôi bờ văn minh rác
Thần dân trở về giữa cơn mưa đặc quếnh vi trùng
Khạc ra
Từ bệnh căn tính của nhà vua
Đần độn và lọc lừa
Tắm táp đôi khi cũng thừa
Khạc vào bản tin thời sự
*
Đêm khạc thờ ơ vào bụng đói
Thần kinh tọa mệt mỏi
Né rúc vào xó tối
Vỗ về sự mơn trớn của muỗi
Hút máu giấc mơ
Bịt tai khạc vào gợi nhớ
Lạc vào rừng xưa
Con suối lờ nhờ trôi theo hơi thở
Ngộp phổi
Khạc vào bóng tối
Bóng tối khạc vào tôi.
Tiền Giang 28/6/2017
|