Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

MÊ TĨNH





Năm ngón trái nổi gân xanh tái
Năm ngón phải lổm cổm gân vàng
Đêm trườn trên sóng mũi
                     ám khói nicotine
                              và hơi cồn ngâm rắn
Em trượt té lõm nhân trung lún phún râu rêu
Ngày tê liệt háng trơ nụ hôn vịt
Môi dày thêm nợ đời
Tay dày thêm da bụi

Xoa bóp cho giãn máu tươi
Huyệt thận du mất cảm giác
Phút co giật của cái chân giãy đạp
Ta văng khỏi đời em
Biền biệt buổi đất cày lở dở
Chờ cơn mưa miền núi không thấy về
Từ đó ta đi làm thuê
Chạy quanh những hẽm phố
Không quen ổ gà ổ chó
Té nhào lộn cổ
Không quen lũ bảng cấm nhấp nhô
Khựng người mất túi
Không quen những con số
Ta tính sai đời mình
Tham vọng trút hơi trong góc xó
Giẫm lên bước ra phòng trọ
Vướng sợi tóc em trên mép cửa bong sơn
Tham vọng đôi khi hóa thân lạ thường
Móc vào họng kéo ta lên bằng cần cẩu
Chân không chạm đất vi vút lượn chao
Ảo ảnh muội mê ngọt ngào
Quên sự đớn đau lúc va vào tường đá
Vỡ tim
Giật mình
Khạc máu ra mà chưởi
Tổ mẹ đời
Tổ mẹ cái xã hội
Ngắn hơi 
Máu rơi ngược vào mình
Tham vọng biến hình rắn độc
Rón rén bú ngực non
Vắt chân lên cửa sổ
Mon men dưới háng tròn
Tham vọng im ỉm nằm cong
Phì phò ngủ ngáy

Năm ngón phải nổi gân tím tái
Năm ngón trái móng giộp bong da
Cộng thêm mười ngón chân già
Em chia ta đếm quáng gà lại nhân
Dài tay em hái cọng xanh
Ngắn tay ta lượm cọng gần vàng hiu.

                                           Cai Lậy, TG 24/6/2017

0 nhận xét:

Đăng nhận xét