Ban mai vụt nhanh qua ô cửa kính
Khạc nhẹ chút nắng non
Lũ sương mỏng mơ chết dần sau một đêm ôm ấp vô vọng
Nơi hóa kiếp của sương là lá, là đất
Chậu hoa sau cửa kia không biết tỏa mật
Trơ trẻn chen vào khối bê tông chồng chất
Dịch nhớt vo tròn đùn lên mô hình mộ địa
Loài giun đất ngụy trang bản thể
Có những giá trị không có ý nghĩa
Có những ý nghĩa không có giá trị
(chẳng nhớ ai đã nói thế)
Thức dậy không thèm đánh răng
Khạc vào lỗ cống
*
Trưa những ồn ào tăng độ nóng
Đỏ thêm tấm băng rôn uốn chùng chùm dây điện lòng thòng
Phố khạc bản tổng phổ không
đúng quy trình hòa âm
Nhưng đúng quy trình
biểu diễn tạp lục của
trí tuệ bầy đàn
Thần dân bịt mồm gồng mình chạy nhanh qua những
bãi đờm nhầy nhụa
Khạc ra
Từ bệnh căn tính của nhà vua
Khẩu quyền và nhục dục vô độ
Chẳng cần xỉa răng
Đốt điếu thuốc và khạc
*
Buổi chiều hôm khạc mảng mây khói ám
Bẽn lẽn những vì sao lấp liếm che thân
Sương lạc quanh chóp cao tầng
Lẻ loi trườn xuống dòng sông nhiễm tạp
Đôi bờ văn minh rác
Thần dân trở về giữa cơn mưa đặc quếnh vi trùng
Khạc ra
Từ bệnh căn tính của nhà vua
Đần độn và lọc lừa
Tắm táp đôi khi cũng thừa
Khạc vào bản tin thời sự
*
Đêm khạc thờ ơ vào bụng đói
Thần kinh tọa mệt mỏi
Né rúc vào xó tối
Vỗ về sự mơn trớn của muỗi
Hút máu giấc mơ
Bịt tai khạc vào gợi nhớ
Lạc vào rừng xưa
Con suối lờ nhờ trôi theo hơi thở
Ngộp phổi
Khạc vào bóng tối
Bóng tối khạc vào tôi.
Tiền Giang 28/6/2017
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét