Lục Bát nhiều câu
Phố có cầu mới xây
Cho các con, thợ may thêu xa quê
Các con rủ bố đi đâu
Ờ, đi qua phố có cầu mới xây
Từ cao nguyên con về đây
Từ Nam Trung Bắc lất lây mới về
Tầng cao xanh đỏ bùa mê
Lối vào siêu thị chợ quê có bằng ?
Chân con guốc mộc lằng nhằng
Con đường phố mới xi-măng bám dày
Bàn tay níu lấy bàn tay
Qua cầu gió ngược váy bay nghiêng cầu
Các con rủ bố đi đâu?
Về ngang Cam Ranh
Bãi bần lấp ló thủy triều
Con cua ngủ dậy lêu khêu cái càng
Con sò giấu nợ đa đoan
Cái tôm luýnh quýnh tìm sang bên ghềnh
Về ngang thấy đảo nhìn nghiêng
Cồn cào sóng vịnh xót niềm biển đông
Chút buồn thấp thoáng chút không
Ngày về thấp thoáng ngày không thấy về
Trên xe đò 02/2006
Đêm nghiêng
Người ra đi bến sông nằm lạnh
Này nhân gian có nghe đời nghiêng
Trịnh Công Sơn
Đêm ôm mệt gối trăng nghiêng
Cành thu nghiêng lá bên hiên ngủ rồi
Dường như có tiếng sao rơi
Chạm nghiêng vào sợi sương trời chùng ngân
Em nằm nghiêng ngực cho trăng
Nửa vầng hư tưởng, nửa vầng hư thân
Tình nghiêng thở khép môi thâm
Cốc nghiêng chua giọt chạy trên ngón dài
Chỗ nằm ngọn cỏ nghiêng hai
Trở lưng xương mỏi đêm dài giấc nghiêng
Lệch
Hai chân bước lệch hai bờ
Bờ cao bờ thấp, mép gồ mép cong
Ngày sinh lệch xuống mùa đông
Tiếng khóc cóng lạnh nên lòng rẩy run
Yêu em hồn lệch góc vuông
Rớt tình ở lại lệch vùng chiêm bao
Sáng nay trên phố mưa rào
Chuyến xe tỉnh lẻ lệch vào đường trơn
Tìm
Tôi tìm em khắp cội nguồn
Chỉ nghe vó ngựa mỏi mòn ruổi rong
Vũ Ngọc Giao
Leo lên lưng ngựa rong chơi
Phi xuống chân đồi, ưởn ngực sườn cao
Nhảy trên đồng gió mưa mau
Lội qua sông rộng sóng ào nắng trưa
Quất roi giục ngựa chạy bừa
Gặp cô gái nhỏ mới vừa nhảy ra
T…ra la la, t…ra la la
Bóng cô ngang dọc sơn hà
Chợt hôm trơn trượt sương sa té nhào
Tôi buồn bỏ lại lũng sâu
Giận cương con ngựa vó cào bụi thu
Giữa đường nhặt đá làm thơ
Đá mòn vần điệu mà cô chưa về
Nhai lại
Con bò nhai cỏ bờ mương
Con dê nhai lá bên đường cái quan
Em nằm lõa thể rằm trăng
Anh mòn nhai sợi lăng nhăng tình Kiều
Nhả ra e bị tiếng liều
Mà cay đắng ngậm chỉ thêm nhiều đắng cay
Đời đi tay trắng trắng tay Vết chân trũng dấu nào hay rêu bùn Ký ức con mắt lùng bùng Lối mòn xuống núi chập chùng mù mây...
Con bò nhai lại cỏ cây
Anh nằm nhai lại những ngày ngu xưa
Gặp nhau
Lơ ngơ vuốt sợi tóc phai
Lửng lờ buông gió dò ngày thấy nhau
Mông lung trăng duỗi bóng sầu
Sông xa khúc ngược, mái đầu tìm vai
Gặp nhau ngượng bẻ ngón tay
Lum khum tóc bạc chải gầy trăng khuya
Gặp nhau ngài ngại xa chia
Ray rứt tiếng hạc đêm hè viễn phương
Ghi nợ
Ơi cô gánh chợ chiều đông
Gánh giúp tôi đoạn đường cong chợ đời
Xin ghi sổ nợ Ông Trời
Ngày mai Ông trả có lời phần trăm
Nếu thành cục nợ trăm năm
Ngày sau sẽ trả cho đàn cháu con
Nếu là chút nợ phiêu bồng
Trời ghi vào sổ duyên hồng mai sau
Cô ơi, lè lẹ cho mau
Hóa đơn hãy cứ tính vào gấp đôi!
Khuya
À ơi, đi ngủ cho rồi
Ngực khuya thấm mệt trên đồi đêm thu
Nụ khuya môi mệt nhân từ
Bước khuya chân lết mệt nhừ phố xa
À ơi, thôi, ngủ đi mà
Giường khuya mệt gối hiền hòa vắng em
Sách khuya mắt mệt tèm nhem
Tay khuya mệt chữ điệu vần lôi thôi
Khúc khuya đàn mệt dây rời
Thân khuya mệt giấc mộng người ai mang
Hồn khuya hóa xác khói nhang
Lạy thân dăm lạy ngã lăn vô thường
Ca dao thêm
Con sáo
đến đậu lưng trâu
Tình
em đến đậu trên đầu của tôi
Tháng mưa
con sáo về đồi
Con sông
rẽ nhánh lỡ bồi đồng
chua
Con cua hờn giận phân bua
Lên bờ cật vấn nắng trưa ngủ lì
Đập cao chưa thấy lũ về
Bởi em theo sợi mây hè se sua
Nghe tin con sáo lên chùa
Con trâu ngúng nguẩy qua bờ tụng kinh |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét