Sương kính
Em về qua
sương kính
Thơ dại
lấm tấm rơi
Từ bước
chân chim người
Tâm lần mò lượm lặt
Như con
chim nhặt hạt
Vung vãi một sân đời
Vận trình của tình tôi
Hút theo người mất dấu
Ai cũng cần cơm áo
Nên tình cũng đói no
Thuở nuôi
nhiều hư ảo
Ôm tình đành co ro
Viễn di chân chim gió
Bão biển vỡ thuyền
chìm
Ngày tấp vào cát đảo
Mở tay
mất bóng mình
Em về trong
sương kính
Váy lộng huyễn hư đời
Ta thấy còn thực mộng
Là còn biết yêu người
Cám ơn
những mưa đêm
Đã thấm vào đất lạnh
Cám ơn
những mong manh
Thành hồi ức
vĩnh viễn
Em đi qua sương kính
Gọi ta chiều hồi trinh
Nhổ sợi
tóc bạc trắng
Thả gió
vàng lung linh
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét