Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Ôi, Eva


Tuổi mười lăm

Ngồi xéo qua đây hỡi cô nàng
Chớ nằm đối diện với rằm trăng
Có biết trăng buồn hay lớ ngớ ?
Ngã xuống môi non biến dạng hàm !


Ôi, Eva !

Trả lại đây thôi cái xương sườn
Em mang giày nhọn nhảy lung tung
Sườn anh đã thiếu nay càng thiếu
Gãy goặp thân run Thượng đế buồn*
*bởi cái tội của Thượng đế đã lấy xương sườn Adam để tạo ra Eva


Satrungkim

0 nhận xét:

Đăng nhận xét